Trò tôi
Tôi thương hắn.
Hắn là trò tôi .
Người trò mà khi nghĩ tới là tôi lại mỉm cười một mình. Hắn đã bên tôi nhiều năm và 1 ngày hắn cũng phải đi. Không phải vì hết duyên…
Mà là tiếp nối …
Không phải tiếp nối những gì tôi dạy và sao chép y nguyên chúng
Mà là dựa trên những hạt giống ấy để sáng tạo ra một cái của riêng Hắn…
Hôm qua tôi thấy hắn trên TikTok với bài dạy Yoga bình an
Tôi đã rơi nước mắt cùng nụ cười trên môi
Vì tôi hạnh phúc
Tôi tự hào
Trong im lặng ..
Trò tôi đó
—
Khi thấu hiểu bạn sẽ thấy được kể cả sự chia ly cũng là 1 loại động lực giúp bạn đủ duyên !
Ngoại cảnh tác động không hề nhỏ đến tâm thức bạn. Có những thứ ngoại cảnh mà Thầy tạo ra và đưa trò đến 1 nơi hoàn toàn khác . Trò sẽ phải tự Ngộ.
Và rồi Thầy nhẹ quay lưng đi với nụ cười…
Hắn sẽ hiểu
Như Thầy đã từng trải…
Nhật ký tự sự
Trò tôi
Có thể bạn quan tâm :
Bài viết cùng chủ đề:
-
Chiến tranh
-
Trưởng thành và tiến hóa
-
Từ bỏ
-
Khi chúng ta tỉnh thức – cuộc sống sẽ thức tỉnh
-
Lời Cảm ơn cô Lưu Nga từ cô giáo Thanh Nhàn
-
Đôi lời chia sẻ của bạn Thúy An ( quản lý cũ tại ATTA Long Biên , Gia Lâm ) với cô Lưu Nga
-
Lời cảm ơn của bạn Lê Nhung ( quản lý cũ ATTA quận 7 ) đến cô Lưu Nga
-
Sống tỉnh thức